Paul-Georges Ntep là 1 trong những ngoại binh đáng chú ý nhất ở V-League 2023/24. Cầu thủ sinh năm 1992 từng được Wolfsburg mua với giá 10 triệu euro hồi năm 2017 và thậm chí từng được gọi lên đội tuyển quốc gia Pháp.
Tuy nhiên những chấn thương dai dẳng đã khiến sự nghiệp của Ntep dần lụi tàn và có thời điểm anh vắng bóng sân cỏ tới 1 năm. Tại TP.Hồ Chí Minh, anh cùng người đồng hương Cheick Timite lĩnh xướng hàng công và tới nay đã có 1 bàn thắng cùng 1 kiến tạo ở V-League.
Mới đây Ntep đã có cuộc trả lời phỏng vấn rất thẳng thắn với tờ stade-rennais-online trong đó có mô tả hành trình ở Việt Nam của mình. Hãy cùng điểm qua bài phỏng vấn này:
Anh gây sự chú ý từ truyền thông khi còn rất trẻ. Ngày nay có rất nhiều cầu thủ trẻ tương tự: Doku, Camavinga, Mathys Tel... đều nhận được những lời đề nghị chuyển nhượng lớn, anh nghĩ gì về sự thay đổi trong bóng đá đặc biệt là về các tài năng trẻ?
Đây là một cuộc cách mạng. Bóng đá ngày nay là ngành kinh doanh cực kỳ lợi nhuận. Cái gì mang đến nhiều tiền nhất? Các tài năng trẻ. Ngay khi 1 cầu thủ thể hiện tiềm năng, các đội bóng lập tức chộp lấy. Ngày xưa họ sẽ đợi khi bạn xác nhận tiềm năng ấy sau 1 vài năm thi đấu rồi mới tới gõ cửa nhà bạn. Chỉ khi nào bạn thật sự xuất chúng, 1 đội bóng mới mua bạn ở lứa trẻ. Ngày nay điều đó trở nên phổ biến, giống như đánh bạc vậy. Bạn đánh cược vào các cầu thủ, hy vọng họ sẽ đáp ứng kỳ vọng và rồi làm 1 phi vụ khổng lồ. Thời của tôi, mức giá 6 triệu euro là quá lớn cho 1 cầu thủ ở Ligue 2 như tôi. Sau cùng bạn vừa là nạn nhân vừa là người hưởng lợi bởi bạn sẽ đối mặt với nhiều vấn đề. Thời của tôi, tôi đi tập và thi đấu 1 mình, thỉnh thoảng sẽ có gia đình. Cha mẹ không có kiểu "con phải cố thành công". Ngày nay có quá nhiều áp lực. Mọi người muốn con cái thành công và chuẩn bị cho điều đó. Truyền thông cũng đóng vai trò ở đây vì ai cũng quan tâm đến các tài năng trẻ. Khi tôi đọc tờ L'Equipe, có hẳn 1 mục là "Các sao mai đáng chú ý". Ngày xưa họ chỉ đưa tin Ligue 1 thôi. Rồi có cả mạng xã hội, các nhà báo... cũng đẩy các tài năng trẻ lên, đưa họ thi đấu từ rất sớm. Số trận đấu trong cả sự nghiệp của 1 cầu thủ tăng lên liệu có phải là điều tốt? Liệu sự nghiệp của họ sẽ ngắn lại? Tôi cũng không rõ nữa.
Anh đã đá 697 phút cho CLB TP. Hồ Chí Minh trong 3 tháng, điều chưa từng xảy ra từ giai đoạn 2017/18 tới nay. Anh cảm thấy thế nào?
Tôi thấy ổn. Đã rất lâu rồi tôi không thể có sự chuẩn bị đầy đủ. Tôi giờ đây có thể đá cả trận mà không gặp vấn đề về cơ bắp. Với cầu thủ như tôi, đây chính là lý do phải dành thời gian tập cardio. Tôi đang trong quá trình lấy lại cảm giác thi đấu sau 1 năm rời xa sân cỏ. Đó là điều không dễ dàng. Giải đấu này có rất nhiều quãng nghỉ. Chúng tôi chỉ đá 8 trận kể từ tháng 10. Họ ưu tiên đội tuyển quốc gia hơn với những quãng nghỉ kéo dài tới 3 tuần. Hình như từ lúc tới đây tôi đá giao hữu nhiều ngang với chính thức. Nó hơi đặc biệt nhưng không sao vì tôi tới đây để thêm trải nghiệm cuộc sống. Đây là một đất nước rộng lớn và rất đẹp. Bây giờ tôi chơi bóng vì lý do khác ngày xưa. Tôi tận hưởng nó và để cơ thể mình theo sau. Mặt tinh thần cũng tốt.
Vì sao anh tới Việt Nam?
Nó không nằm trong dự định ban đầu của tôi. Lúc ấy tôi nằm nhà mà không có đề nghị cụ thể nào thật sự làm tôi hứng thú. Tôi đã đá ở nước ngoài nhiều và có những nơi tôi không nghĩ mình sẽ quay lại. Tôi là người thích văn hóa Á Đông và đã tới châu Á nhiều lần trong sự nghiệp của mình. Nếu không đi VN tôi sẽ có thêm 1 mùa giải không chơi bóng. Tôi tự nhủ mình vẫn muốn vào phòng thay đồ, ra sân thi đấu, có khán giả... Việt Nam là đất nước tuyệt vời xét về môi trường sống. Khi nhận được lời đề nghị lần đầu, tôi nghĩ "Nhưng mình sẽ làm gì ở Việt Nam đây? Nhưng khi bạn nhận ra môi trường xã hội ở Pháp hơi u ám và bạn tự nhủ "Tại sao không thử nhỉ?". Tôi đã có 1 năm không thi đấu. Tôi theo đuổi các dự án khác và đôi lúc tự hỏi bản thân "Liệu đã đến lúc giải nghệ?". Giờ đây tôi không lo nghĩ về chuyện không còn bóng đá trong cuộc đời mình. Tôi có nhiều ý tưởng và lại thiếu thời gian để hiện thực hóa chúng. Tôi biết tôi có thể làm nhiều thứ khác ngoài bóng đá. Nhưng tôi không muốn giải nghệ khi không còn gì thú vị thúc đẩy tôi nữa. Tôi có cảm giác tốt (về đề nghị tới VN), và tự nhủ cứ thử thôi. Dự án mà họ đưa ra với tôi khá thú vị. Câu lạc bộ gặp khó khăn trong 3 năm vừa qua, trong khi người HLV đưa tôi về có triết lý tốt và cách truyền đạt tốt. Phần còn lại thì là về thành phố đó và đất nước đó. Khi bạn lớn tuổi hơn, bạn sẽ nghĩ mọi thứ khác đi.
Việc hòa nhập tốt chứ?
Ngoại trừ ngôn ngữ. Rất ít người nói tiếng Anh trôi chảy. Nhưng bóng đá thì ở đâu cũng như thế. Mất thời gian để họ làm quen với cách chơi của tôi. Đội bóng cũng thay đổi HLV, nhưng vẫn không sao. Tôi hòa nhập tốt.
Ntep ngày này là cầu thủ như thế nào?
Là 1 cầu thủ chỉ đơn thuần tìm kiếm niềm vui. Giờ đây tôi không đá bóng vì mọi người, không muốn chứng tỏ điều gì với bất kỳ ai. Giống như cách mà bạn chơi bóng cùng bạn bè vậy nhưng là đáp lại cơ hội mà tôi đã được trao. Là 1 cầu thủ chơi bóng để thỏa mãn chính mình, để tận hưởng nó.
Anh nghĩ gì về sự nghiệp của mình?
Nó rơi vào dạng "Nếu như...?". Nếu như tôi không bao giờ chấn thương thì sao? Nó sẽ khiến tôi nổi bật hơn nữa. Nếu như tôi không bị gãy xương chày thì sao? Trong bóng đá tôi nghĩ mình hiểu giới hạn của mình, khả năng của mình. Và có lẽ tôi sẽ phát huy được hết tiềm năng của mình trong 1 thời gian ngắn. Tôi đã đến với bóng đá như 1 viên đại bác và nếu có thể tiếp tục tiến lên như thế, tôi sẽ trở thành cầu thủ như thế nào? Trong cuộc sống có người cố hết sức làm điều gì đó còn những người khác thì không. Tôi nghĩ mọi người thường nhớ về quãng thời gian của tôi với Rennes và đội tuyển Pháp. Khi họ nói về tôi, luôn có một chút kiểu "Thật tiếc là ..."
XEM THÊM: Lịch thi đấu V-League 2023/24: Link trực tiếp, kết quả V-League mới nhất